Học sinh viết đoạn văn ngắn (khoảng 12 – 14 câu) phân tích những đặc sắc về nghệ thuật của truyện ngắn Chữ người tử tù (Nguyễn Tuân).
– Mở đoạn: Giới thiệu ngắn gọn về tác phẩm truyện (nhan đề, tên tác giả, xuất xứ tác phẩm…) và nêu nhận xét khái quát về đặc sắc nghệ thuật của tác phẩm.
Ví dụ: Truyện ngắn Chữ người tử tù trích trong tập truyện Vang bóng một thời, là một trong những truyện ngắn tiêu biểu của Nguyễn Tuân nói riêng và của truyện ngắn Việt Nam giai đoạn 1930 – 1945 nói chung. Tác phẩm đã để lại trong lòng người đọc những ấn tượng thật sâu sắc không chỉ bởi những giá trị nội dung mà còn bởi những đặc sắc về hình thức nghệ thuật.
– Thân đoạn: Phân tích ngắn gọn những đặc sắc về nghệ thuật của tác phẩm.
(Tránh phân tích, bình tán một cách chung chung. Cần đưa ra các trích dẫn từ tác phẩm để làm sáng tỏ cho đánh giá, nhận xét của người viết).
+ Nghệ thuật xây dựng tình huống: nhà văn Nguyễn Tuân đã tạo dựng được một tình huống truyện độc đáo, qua đó bộc lộ rõ nét tính cách nhân vật, đồng thời truyền tải tư tưởng chủ đề của truyện ngắn. Đó là cuộc gặp gỡ giữa hai nhân vật Huấn Cao và quản ngục. Xét trên bình diện xã hội, họ là hai kẻ đối nghịch: Huấn Cao là tử tù, là kẻ phản loạn muốn lật đổ trật tự xã hội phong kiến lúc bấy giờ còn viên quản ngục là kẻ đại diện cho tầng lớp bảo vệ trật tự xã hội. Thế nhưng xét trên bình diện nghệ thuật, họ lại là hai người tri kỉ, tri âm. Cuộc gặp gỡ này cũng diễn ra trong một không gian, thời gian rất đặc biệt (không gian: trong tù, chật hẹp, hôi thối, ẩm ướt; thời gian: những ngày trước khi Huấn Cao bị tử hình).
+ Nghệ thuật xây dựng nhân vật: kết hợp giữa miêu tả ngoại hình, hành động bên ngoài với nội tâm bên trong…; đặt các nhân vật trong mối quan hệ vừa đối lập vừa tương đồng.
+ Ngôn ngữ vừa cổ kính vừa hiện đại; từ ngữ, hình ảnh, chi tiết giàu sức gợi tả, gợi cảm; nghệ thuật tương phản đã phát huy hiệu quả của nó trong việc thể hiện tư tưởng của nhà văn (tương phản giữa ánh sáng và bóng tối; giữa con người bên ngoài và bên trong).
– Kết đoạn: Khái quát lại những đặc sắc nghệ thuật của tác phẩm; chỉ ra ý nghĩa quan trọng của các yếu tố nghệ thuật đó trong việc thể hiện tư tưởng, tình cảm của nhà văn và từ đó nêu những đánh giá, nhận xét chung về giá trị của tác phẩm.
Ví dụ: Tóm lại, Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân là một truyện ngắn đặc sắc. Với nghệ thuật xây dựng tình huống, nghệ thuật xây dựng nhân vật độc đáo kết hợp với việc sử dụng ngôn ngữ chọn lọc, giàu sức gợi, Nguyễn Tuân đã thể hiện cảm hứng ca ngợi, trân trọng đối với vẻ đẹp con người cũng như quan niệm thẩm mĩ độc đáo của mình. Chữ người tử tù xứng đáng là “một văn phẩm đạt gần đến sự toàn thiện, toàn mĩ” như lời đánh giá của nhà phê bình Vũ Ngọc Phan.