Cho tới giờ khi ông đã mất, em vẫn tự hào kể với các bạn học ông chính là thần tượng duy nhất của em.
Tất cả những thứ đồ trong kho qua bàn tay của ông đều trở thành những món đồ chơi xinh đẹp.
Ông có một đôi bàn tay thực sự thần kì.
Chúng em đều say mê nhìn ngắm mỗi khi ông làm đồ chơi.
Nói tới người tài giỏi nhất mà em biết có lẽ là ông nội của em.