1. Một ngày cuối xuân, mặt hồ lấp lánh ánh nắng. Một cơn gió đưa mây đen sà xuống hồ. Hồ nước cuộn sóng nói: − Nắng làm tôi đẹp thế mà chị lại che nắng của tôi! Nghe thấy thế, chị mây bay đi. 2. Những ngày hè nắng gắt, nước bốc hơi nên hồ bé lại. Nó cầu cứu: − Chị mây ơi! Không có chị, tôi chết mất. Nghe hồ nước kêu cứu, chị mây đen bay về. Chị gọi thêm các bạn của mình cùng về. Những đám mây biến thành một cơn mưa lớn. Hồ nước đầy lên. Mặt hồ lao xao: − Cảm ơn các chị mây! 3. Suốt cả mùa thu, mùa đông, mặt hồ phẳng lặng. Trên trời, tà áo đen của các chị mây nhỏ dần. Xuân sang, tà áo của các chị chỉ còn bé bằng dải lụa. Các chị sà tấm thân bé nhỏ xuống hồ và nói: − Không có cô, chúng tôi cũng không sống nổi! Hồ cuộn sóng. Nắng đầu hè rọi xuống hồ làm nước bốc hơi lên. Trên trời cao, các chị mây đen lớn dần, báo hiệu cơn mưa sắp đến. |
1. Một ngày cuối xuân, mặt hồ lấp lánh ánh nắng. Một cơn gió đưa mây đen sà xuống hồ. Hồ nước cuộn sóng nói: − Nắng làm tôi đẹp thế mà chị lại che nắng của tôi! Nghe thấy thế, chị mây bay đi. 2. Những ngày hè nắng gắt, nước bốc hơi nên hồ bé lại. Nó cầu cứu: − Chị mây ơi! Không có chị, tôi chết mất. Nghe hồ nước kêu cứu, chị mây đen bay về. Chị gọi thêm các bạn của mình cùng về. Những đám mây biến thành một cơn mưa lớn. Hồ nước đầy lên. Mặt hồ lao xao: − Cảm ơn các chị mây! 3. Suốt cả mùa thu, mùa đông, mặt hồ phẳng lặng. Trên trời, tà áo đen của các chị mây nhỏ dần. Xuân sang, tà áo của các chị chỉ còn bé bằng dải lụa. Các chị sà tấm thân bé nhỏ xuống hồ và nói: − Không có cô, chúng tôi cũng không sống nổi! Hồ cuộn sóng. Nắng đầu hè rọi xuống hồ làm nước bốc hơi lên. Trên trời cao, các chị mây đen lớn dần, báo hiệu cơn mưa sắp đến. |
1. Một ngày cuối xuân, mặt hồ lấp lánh ánh nắng. Một cơn gió đưa mây đen sà xuống hồ. Hồ nước cuộn sóng nói: − Nắng làm tôi đẹp thế mà chị lại che nắng của tôi! Nghe thấy thế, chị mây bay đi. 2. Những ngày hè nắng gắt, nước bốc hơi nên hồ bé lại. Nó cầu cứu: − Chị mây ơi! Không có chị, tôi chết mất. Nghe hồ nước kêu cứu, chị mây đen bay về. Chị gọi thêm các bạn của mình cùng về. Những đám mây biến thành một cơn mưa lớn. Hồ nước đầy lên. Mặt hồ lao xao: − Cảm ơn các chị mây! 3. Suốt cả mùa thu, mùa đông, mặt hồ phẳng lặng. Trên trời, tà áo đen của các chị mây nhỏ dần. Xuân sang, tà áo của các chị chỉ còn bé bằng dải lụa. Các chị sà tấm thân bé nhỏ xuống hồ và nói: − Không có cô, chúng tôi cũng không sống nổi! Hồ cuộn sóng. Nắng đầu hè rọi xuống hồ làm nước bốc hơi lên. Trên trời cao, các chị mây đen lớn dần, báo hiệu cơn mưa sắp đến. |